Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

Phái Tân cổ điển [Nghệ thuật & văn hóa]

Phái Tân cổ điển [Nghệ thuật & văn hóa]

Phong trào hội họa và kiến trúc. Vào thế kỷ XVIII, người ta đã phát hiện ra một loạt những di vật, sự thấu hiểu những điều ẩn giấu đã tạo nên những thành tựu đặc biệt của nền văn minh cổ điển. Tinh thần phái Tân cổ điển không quan trọng vì nó không bộc lộ ý niệm về thời kỳ Khai sáng trong nghệ thuật cổ điển, tượng trưng về khả năng của con người khiến cho trạng thái không có hình dáng trở thành có hình dáng, để định hình sự tồn tại của nó. Chỉ riêng về mặt này, nó là sự phản ứng với xu hướng nghệ thuật Barôc thế kỷ XVII, sự xúc cảm mãnh liềt quá mức, mặc dù được hoàn thiện về tinh thần và cảm xúc, và mất kiểm soát. Nhà phê bình người Đức - Johann Joachim Winekelmann (1717-68) đã nắm bắt được hình thức “tính giản đơn và vẻ trang nghiêm” của nghệ thuật cổ điển. Chính quyền cách mạng ở Mỹ và Pháp trong khi đó, liên tưỏng đến chủ nghĩa co điển trong những ngày Athens dân chủ và Rome cộng hòa: vì vậy sự hấp dẫn của cảnh tượng anh hùng được phác thảo bởi họa sỹ người Pháp dacques - Louis David (1748-1825) và Jean - Auguste - Dominique Ingres (1780-1867) và bỏi nhà điêu khắc người Mỹ Horatio Greenough (1805-52).


Từ khóa tìm kiếm nhiều: ai cập cổ đại, abraham lincoln

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét