Trào lưu nghệ thuật và văn học. Phản ứng lại chủ nghĩa nhân ván của Trào lưu khai sáng và trật tự và
sự kiềm chế của nghệ thuật tân cổ điển, sự phát triển về thẩm mỹ học tràn qua châu Âu và châu Mỹ vào cuối thế kỷ XVIII. Một đặc điểm của trào lưu này là thị hiếu đang tăng nhanh về phong cách gốc tích trong nghệ thuật và văn học thể hiện sự gợi ý về những điều bí ẩn vượt trên tầm kiểm soát hoặc nhận thức của con người. Một đặc điểm nữa là sự cảm phục đối vối những kẻ cưốp bóc, dân du cư và những
linh hồn tự do khác. Trong những bài thơ của Lord Byron (1788-1824) có nhiều
nhân vật như vậy mặc dù không có ai trong số họ phù hợp vói vai trò của một
người lãng mạn sống ngoài vòng pháp luật cũng như chính nhà thơ buồn rầu và
thao thức. Những tác phẩm hội họa của Francisco Goya (1746-1828) ở Tây Ban Nha
và Eugene Delacroix (1798-1863 ) ỏPháp đầy chất lãng mạn không chỉ ở những đề
tài mà còn ở sự tự do liều lĩnh. Nhưng có lẽ điều đặc biệt nhất của phong cách
lãng mạn là ở tôn thờ cảm xúc cá nhân, hình thành sự biểu lộ cảm xúc sâu sắc nhất
trong tác phẩm của nhà văn Đức Johann Wolfgang von Geothe (1749-1832). Tác phẩm
Nỗi buồn của chàng thanh niên Werther (năm 1774) của ông đề cập tới tình trạng
tự sát ỏ giới trẻ, những người rất dễ xúc động. Tuy nhiên, nỗi đam mê này tìm
được cách thể hiện vừa phải vối ý tưởng về một tâm hồn cô đơn gần gũi với thiên
nhiên, giống như nhà thơ người Anh William Wordsworth (1770-1850) ở vùng có nhiều
hồ thuộc vùng tây bắc nước Anh.
Từ khóa tìm kiếm nhiều: ai cập
cổ đại, abraham
lincoln
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét